Tôi nhìn trái nhìn phải nhưng không thấy gì cả. Dù sao thì tôi cũng đã chạy đến nhà ga. Lâu lắm rồi tôi mới chạy như thế này, hay nói đúng hơn là tôi không nhớ nổi. Tôi thở hổn hển như sắp chết. Dù đến bể bơi trong nhà để tập thể dục nhưng anh hiếm khi bơi như thời còn là sinh viên. Nhiều người giả vờ như không biết và ngồi lùi lại để ngắm nhìn những người phụ nữ trong trang phục áo tắm. Tôi chưa bao giờ thất vọng hơn thế với lượng mỡ thừa mà tôi tăng thêm ở tuổi trung niên. Cuối cùng khi tôi nhìn thấy người phụ nữ, trái tim tôi run lên vì khao khát. Tôi không thích chuyến tàu này vì nó lắc lư nhiều. Trong thực tế, tôi ghét nó. Một lần, tôi say rượu và trên đường về nhà, tôi bị vấp ngã khỏi tàu. Tôi nhớ mình đã nghe thấy vài tiếng cười trên đầu. Khi ngã xuống đất, anh ta bị bong gân cổ tay và bị đánh vào mặt, khiến lưỡi bị đen. Tôi bị thâm đen quanh mắt và đau ở cánh tay thuận. Tôi không thể sử dụng máy tính hoặc thậm chí cầm bút trong vài ngày, gây ra nhiều tiếng cười ở nơi làm việc. Mặc dù đây là chuyến tàu nổi tiếng nhưng không có lý do gì để không đi nó.

Anh Thịnh Mê Mẩn Con Cặc Của Sếp Tổng
Anh Thịnh Mê Mẩn Con Cặc Của Sếp Tổng