Numata ngồi trên ghế gãi đầu. “Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi.” Tôi có thể cảm thấy giọng mình run run. Tôi cố gắng chia sẻ sự phấn khích của mình nhưng lại không hài lòng với vẻ mặt hơi lạnh lùng của Numata. “Tôi thấy có gì đó kỳ lạ.” Numata nâng cằm và mở nắp chai trà anh mang theo. Shiqiao tràn ngập cảm xúc và một dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu anh. Numata đang uống rất nhiều trà. “Ờ, ừ, tôi khát quá, tôi cũng mua cho cậu một ít.” Tôi vừa nói vừa nhặt cái chai nhựa ném cho mình. “Tôi xin lỗi,” tôi nói, vặn nắp và nó kêu lách cách, thoát ra rất nhiều bong bóng. Tôi tưởng đó là trà nhưng hóa ra lại là đồ uống có ga. Tay tôi ướt rồi. Numata chỉ vào anh ta và cười nói: “Hahaha” Tôi rất bối rối trước sự biến đổi của Numata. “À, về Chúa” “Nhân tiện, tôi đã thấy Ogura, Ogura mỉm cười.” “Bạn nghĩ tôi đã nhìn thấy điều đó ở đâu?” Tôi cảm thấy hơi buồn nôn khi nhìn thấy khuôn mặt kiêu hãnh với đôi mắt nheo lại của Numata, nhưng tôi không muốn quên cảm giác vừa trải qua. “Đó là nhà của nữ thần.” Tim cô đập mạnh hơn. “Có lẽ anh ấy đã nghỉ làm vào thứ Sáu. Tôi nghĩ điều đó thật đáng ngờ.

Bú Vú Mẹ Yêu Rồi Cho Mẹ Ngậm Cu Cực Sướng
Bú Vú Mẹ Yêu Rồi Cho Mẹ Ngậm Cu Cực Sướng