Em Không Xinh Nhưng Được Cái Lồn Đẹp Nhiều Nước: Lẽ ra tôi có thể về nhà thăm nhưng không hiểu sao tôi lại không muốn đối mặt với bố mẹ. Tôi muốn đợi thêm một thời gian nữa. Tôi quyết định rằng nếu bố mẹ cần tôi, tôi sẽ đi cùng họ. (Đã bốn ngày rồi, chỉ có bốn ngày thôi) Nhìn bầu trời đỏ rực trong nắng chiều ngoài cửa sổ xe, tôi có chút bối rối. Sau đó tôi bắt chuyến tàu chậm một lúc cho đến khi đến ga đích và ra khỏi cổng soát vé. Tôi không có cảm giác thèm ăn nên chỉ ăn chút đồ ăn và lang thang không mục đích trong hiệu sách. Nhìn qua những cuốn tiểu thuyết mới của tháng này được xếp ở những nơi dễ thấy nhất, tôi chọn một cuốn có bìa bắt mắt hoặc một khẩu hiệu hấp dẫn và đọc, nhưng tôi không tìm thấy thứ gì như thế này. Làm cho tôi muốn đọc nhiều hơn. Tôi cảm thấy như mình đã đạt đến giới hạn có thể ở lại bao lâu nên khi tôi bỏ cuộc và rời khỏi hiệu sách thì mặt trời đã lặn và trời tối. (Không biết tối nay mình nên làm gì) Tôi tự hỏi liệu từ hôm nay trở đi mình có bắt đầu ở trong một khách sạn đầy đủ tiện nghi hay không. Tôi chạm vào chiếc chìa khóa trùng lặp mà Keisuke đưa cho tôi trong túi.

Em Không Xinh Nhưng Được Cái Lồn Đẹp Nhiều Nước
Em Không Xinh Nhưng Được Cái Lồn Đẹp Nhiều Nước