Tuy nhiên, anh ấy nhìn tôi và nói: “Chào buổi tối.” Tôi đáp lại: “Chào buổi tối.” Cô ấy ra hiệu cho tôi ngồi lên mép giường. Có vẻ như chân cô ấy đã bị gãy và bị tàn tật. Tất nhiên là tôi có một cây gậy, nhưng hồi đó không có phương tiện đi lại và tôi thường phải bước qua cây gậy để ra khỏi phòng, và cuối cùng bị vấp ngã nhiều lần. Rõ ràng Ty không có ý định về nhà bố mẹ đẻ nên khi biết chuyện, tôi đã ngăn cản không cho Ty về đó. Tại sao? Có phải vậy không? Đó là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên. Thực ra trước đó tôi chưa bao giờ thực sự nói chuyện với một cô gái nào cả. Bây giờ tôi ổn, nhưng không có khả năng miễn dịch, tôi đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, và từ đó tôi dành phần lớn thời gian trong phòng bệnh của cô ấy. Một ngày nọ, anh mời cô đi chơi. Chúng tôi lẻn xuống cầu thang và ra bãi biển để các y tá không thể nhìn thấy, nhưng vì cả hai chúng tôi đều bị gãy xương và không thể bơi nên chỉ biết nhìn sóng đến rồi đi. Ừm, nó vẫn vui, vậy là tốt rồi. Tuy nhiên, khi trở về nhà, Tài bắt đầu chơi dada. Anh ấy nhìn thấy một ngọn hải đăng ở phía xa và nói rằng anh ấy muốn vào trong.

Em Thúy Kiều Ngây Thơ Cùng Anh Trai Đê Mê Cả Buooir Tối
Em Thúy Kiều Ngây Thơ Cùng Anh Trai Đê Mê Cả Buooir Tối