Nhìn Em Cưỡi Ngựa Chuyên Nghiệp Thật Đấy: Denichiro tự nhủ: “Điều mình không hiểu là trái tim phụ nữ và bầu trời mùa thu.” Xe chạy theo gió, lái khoảng nửa dặm từ biệt thự đến thị trấn. “Wow, phong cảnh chảy như sông!” Con đường uốn lượn xuống dốc. Khung cảnh trước mắt bắt đầu tan chảy và chảy ngược lại với tốc độ khó tin, nhưng ngược lại, bầu trời dường như đã ngừng chuyển động. Gió quất vào má tôi như một cơn gió, và tiếng nổ vang vọng khắp cơ thể tôi. Yuko ré lên phấn khích như một đứa trẻ khi lần đầu tiên được trải nghiệm điều đó. Cả nhóm nhanh chóng đến con phố chính của thành phố trong vòng chưa đầy mười phút. Con đường trải sỏi thẳng tắp dài khoảng 200m kéo dài từ đông sang tây. Cuối con đường phía đông là ngôi chùa duy nhất trong thành phố. Trước chùa có một cây long não khổng lồ, cao khoảng 10m, tháp cao như cột mốc. Ngôi đền này thờ thần diệt trừ bệnh tật và người ta kể rằng tổ tiên của Denimun đã xây dựng ngôi đền này từ lâu vì lo sợ nạn đói và dịch bệnh trong khu vực sẽ gây ra nhiều nạn nhân. Ban đầu, nó nằm ở trung tâm làng, gần nơi ở của trưởng thôn, nhưng khi được quy hoạch trở thành thị trấn sản xuất than, ngôi đền và cây thiêng đã được di dời ra khỏi đường chính.

Nhìn Em Cưỡi Ngựa Chuyên Nghiệp Thật Đấy
Nhìn Em Cưỡi Ngựa Chuyên Nghiệp Thật Đấy