Sự Dâm Đãng Của Nguyễn Phương Uyên: Eri bất lực ngã vào Keisuke, người vẫn còn kết nối với anh. Ngực anh nặng trĩu và anh thở nặng nhọc. “Tôi xin lỗi, chỉ có tôi thấy dễ chịu thôi” “Không đúng đâu, tôi cũng thấy dễ chịu” Nghe Keisuke nói, Eri ngước lên và chỉ cười khúc khích. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lồng ngực khi thú nhận với anh những điều tôi đã giấu kín trong lòng. Eri nhẹ nhàng đến gần mặt Keisuke và dùng đầu mũi cô chạm vào chóp mũi Keisuke, như thể cô muốn tặng anh thứ gì đó ngọt ngào. Sau đó, hôn tôi nhẹ nhàng. Tôi đã chia đôi môi của mình nhiều lần rồi lại gắn chúng lại với nhau. Điều đó lặp lại. Đôi khi, khi ánh mắt chúng ta gặp nhau, anh muốn chạm vào môi em lần nữa. Chúng tôi cứ hôn nhau cho đến khi cảm giác như nó sẽ không bao giờ kết thúc, tôi nghĩ vậy. Sau khi nụ hôn dài kết thúc, Ally cuối cùng cũng nhấc hông đứng lên, tình yêu còn sót lại tràn ra từ giữa hai chân anh. Khi cái nêm dày chặn cái khoang lộ ra, tôi cảm thấy cô đơn phần nào. Đó là một cảm giác kỳ lạ, như thể khi anh ấy lấp đầy khoảng trống đó, lần đầu tiên tôi trở nên trọn vẹn. Với cảm giác cô đơn mơ hồ, Keisuke nhặt khăn giấy lên và nhẹ nhàng lau vùng kín của mình.

Sự Dâm Đãng Của Nguyễn Phương Uyên
Sự Dâm Đãng Của Nguyễn Phương Uyên